Kì phùng địch thủ | Đọc truyện online-Tổng hợp tất cả truyện online hay 2013

Kì phùng địch thủ



Khoác ba lô lên vai, Vy lao khỏi phòng, nhảy 3 nhịp cầu thang một từ trên tầng 3 xuống nhà. Không quên với theo bịch sữa trên bàn ăn, nó chào với vào trong nhà rồi phóngầm ra bến xe buýt trước cổng. May quá, vừa kịp. Vừa lắc hộp sữa trên xe buýt, nó cười ranh mãnh …Hôm nay đám con trai chết với mình.hehe…



Những ngày cuối cùng của đời học sinh, sao lớp nó vẫn thế, cứ ra chơi là đám con trai lại tụ tập ngoài hành lang chém gió, con gái ngồi trong lớp tám sôi nổi, còn Vy, nó rón rén tiến đến sau lưng ba kẻ đang đứng ngoài hành lang ngắm mưa và mơ mộng :Tuấn, Quân, Long, lấy đà đẩy đánh ầm! Ba thằng lao ra ngoài trời mưa và cùng hét lên: Hà Vy!!! Thì đúng là chỉ có Hà Vy mới nghĩ ra những trò như thế mà thôi, và đương nhiên, chính nó sẽ trở thành nạn nhân tiếp theo của trò nghịch ngu này. Một đứa giữ, một đứa giật buộc tóc, đứa còn lại đẩy Vy ra ngoài trời mưa mặc kệ nó cứ hét oai oái. Chạy hết gốc cây này đến gốc cây khác trú mưa, Vy chẳng thể cầu cứu được con bạn cùng bàn bởi nó cũng đang nằm trong tầm kiểm soát của ba tên kia rồi.. Cả lớp lại được một phen cười vỡ bụng khi Vy xù đầu ướt nhoẹt, rón rén sau lưng thầy giáo Toán bước vào lớp … thì chỉ có vậy mới vào được lớp chứ không thì… còn khuya.( …Thầy ơi.Em đánh rơi dây buộc tóc ngoài sân trường và em đang đi tìm lại ạ, dù trời đang mưa.hix!!!...) Thực sự thì Vy không hứng thú với những trò phá đám người khác kiểu này, nhưng từ ngày nó bị lôi ra làm nạn nhân đầu tiên thì lại khác. Là một hôm nó đang ngoan ngoãn ngồi làm bài tập toán trong giờ ra chơi thì bị 3 thằng Tuấn, Quân, Long đi qua, giật mất cái buộc tóc, rồi đến cuối buổi mới trả làm máI tóc xù mì của nó được thể tung bay loạn lên trong cái gió …quạt mạnh nhất! Nó chọc tức lại cũng chỉ để trả đũa thôi, vậy mà đã lần nào thành công đâu chứ.



- á aaaaa!!!!! Vy hét lên rồi hất túi bụi, có con gì đấy từ trên trời rơi xuống cuốn sách của nó!!! - Tại sao, tại sao lại cứ phải là tớ, các cậu không tha cho tớ được à…huhu… Vy mắt đỏ hoe, cúi xuống nhặt quyển sách đang đọc dở lên, nhìn 3 thằng với ánh mắt đáng thương hơn bao giờ hết. - Không được đâu sói ạ. Trò này xưa rồi nhá. Thế cái gì đây hả? Quân giơ lên bức ảnh 3 thằng chụp tự sướng với nhau trên facebook bị copy rồi photoshop loạn lên, giờ dán trước cửa nhà thể chất với bao nhiêu lời bình luận điên đảo nhất, còn dán ở đâu nữa, thì chỉ có Vy mới biết được! Màn nước mắt bị lộ tẩy, Vy lao vù ra ngoài cửa, tay lau nước mắt, miệng thì lêu lêu 3 thằng đang mân mê xé tan tành tờ giấy, nói với vào lớp:…Mà hình như trong nhà vệ sinh nữ cũng có vài cái ảnh như thế đấy nhá.Haha… Vài vụ như thế xảy ra, và cuối cùng cũng đến ngày chia tay … buổi học cuối cùng của lớp B K46 chúng nó.Cả buổi tối hôm qua lớp nó ở lại trang trí lớp, chuẩn bị cho buổihọc cuối cùng, vui lắm, vì chưa bao giờ lớp nó đông đủ đến thế, vui, ấm áp biết bao nhiêu. Đến lúc bảo vệ lên nhắc nhở lần hai vì đã quá tối rồi vẫn chưa về, đã đứa nào muốn về đâu. Lời cảnh cáo cuối cùng không có hiệu lực, bác bảo vệ sập cầu dao điện, cả bọn mới chịu soi đèn lục đục mò về. Vy vẫn cười vui lắm, hẹn các bạn ý ới rằng mai đến sớm làm tiếp. Vậy mà tối về nó ôm gối khóc như mưa.Lững thững mở cửa lớp, Vy là đứa mắt đỏ hoe khi đến lớp sớm nhất vào buổi sáng hôm ấy. Nhìn thấy 3 thằng kì phùng địch thủ mà nó chẳng có hứng thú chọc ghẹo, chỉ im lặng thổi bóng bay, viết thiệp rồi trang trí lớp. - Này. Gà tồ. Sao hôm nay buồn so thế kia? Xem lại trong cặp xem, hình như có con sâu kia kìa.Hehe. Vy quay mặt đi, không trả lời câu hỏi của Quân, khẽ lấy tay lau nước mắt. Lớp cũng đã có ai đến đâu, ngoài 4 đứa chúng nó. Tại hôm qua Vy giấu không trả chìa khóa bảo vệ nên giờ mới có chìa khóa vào lớp sớm, còn 3 thằng kia thì bị Vy bắt đi mua hoa rồi mang đến sớm thôi. Cả bọn trèo cổng vào chứ tờ mờ 5 giờ sáng thế này thì làm gì đã có bảo vệ nào mở cổng trường. May là bác bảo vệ là chỗ quen biết vì Vy là chuyên gia đi học muộn mà lị , hôm nào chẳng đụng mặt mấy bác khi trèo tường vào, đâm ra chẳng sợ. - Đã có gì đâu mà khóc ghê thế. Có phải không gặp nhau nữa đâu, còn học thêm, còn bế giảng cơ mà. Lớp mình còn gặp nhau nhiều, không gặp ở trường thì gặp ở lớp học thêm, cậu khóc thế kia trông xấu lắm…Lau nước mắt đi, các bạn sắp đến rồi đấy, lại tưởng bọn tớ trêu gì cậu thì nguy. Hehe Long đưa cho Vy gói khăn giấy. - Xin lỗi đằng ấy đi nhá. Tại đây hôm qua thức khuya onl đêm nên giờ hơi cay mắt tí tẹo thôi, ai khóc đâu. Hơ. Lát nữa trong ba cậu có ai khóc thì bảo tớ đưa khăn giấy cho nhá.Hehe. - Thế mới là Hà Vy gà tồ chúng mày nhỉ. Tuấn lên tiếng, cả bốn đứa cười. - Còn lâu ý, có mà ba cậu gà tồ thì có… Buổi học cuối cùng diễn ra theo đúng chương trình. Đầu tiên thì là đám con gái đứng ra tổ chức, vì kết hợp tổ chức ”Ngày con trai” luôn mà. Đến nửa buổi mới có sự xuất hiện của con trai, vì buổi học cuối cùng là của cả lớp chứ chẳng phải của riêng phái nào cả. Phần hay ho nhất xuất hiện trong chương trình là màn tặng hoa của đám con trai. Xui rủi thế nào, Vy là 1 trong 3 đứa con gái không nhận được bông hoa nào!. Đúng là bọn con trai vô tâm Chương trình nhiều phần thú vị, Vy cười nhiều lắm, cười thật, nhưng trong lòng nó lúc nào cũng dâng lên một nỗi buồn. Nó đang sợ, sợ lắm, sợ chia tay, nó cố giữ lấy những khoảnh khắc cuối cùng của đời học sinh này, nhưng nó vẫn cười, và nó cũng đang vui thật. Nhưng cũng đến lúc nó khóc, khóc như mưa, khóc không kìm được, cứ ôm lấy mấy đứa bạn thân mà khóc, có ai đó đưa cho nó gói khăn giấy, mà nó chẳng nhớ là ai nữa. Cuộc vui nào rồi cũng có lúc tàn, phảI xa nhau thôi, chẳng bao giờ còn như thế nữa… Vy dọn dẹp nốt cho xong mọi thứ, nó là người ở lại cuối cùng, để khóc thêm chút nữa, để lưu lại tất cả những khung cảnh thân thuộc với nó trong ba năm cuối đờihọc sinh. Tự dưng đèn vụt tắt, lúc Vy đang cúi xuống nhặt mấy mẩu phấn màu định viết vài dòng lên bảng. Vừa quay người lại thì đèn lại vụt sáng, một bó hồng tỉ muội màu vàng xinh xắn trước mặt nó, và cả ba thằng kì phùng địch thủ nữa. - Ơ …gì đây??? - Thì có người tặng hoa cho, à mà là ba người chứ, không hiểu à? - Um…nhưng… - Nhưng sao? Thế gà tồ có nhận không nào? Là huynh muội tốt nhá.OK? Vy cười toe, quên là mình vừa khóc xong - Huynh muội giề, tại sao không phải là chị em nhỉ. Hơhơ. - Thì thôi, tóm lại là bạn tốt, OK?? Cả ba đồng thanh. - Thế còn nghe được. Hì hì. Mà này, bây giờ còn tặng hoa làm gì, còn ai ngắm nữa đâu, lúc nãy sao không tặng hả 3 con gà tồ kia? - Thì tặng trước rồi còn gì là thú vị nữa, nhỉ! Cả ba nhìn nhau tủm tỉm cười. - Thú vị cái gi? Có gì mà thú vị chứ? - Thì có chuyện mới nói chứ. Tuấn, Long đẩy Quân ra trước mặt Hà Vy. - Lại cái gì nữa đây? - Thì rủ cậu đi ăn kem cùng bọn này bây giờ thôi, nhỉ, đi nhá? Quân tỉnh bơ nói vậy, rồi tay xếp đồ vào thùng giúp Vy. - Có thế mà cũng nói. Thì đi, sao lại không nhỉ. Giúp tớ dọn nốt đồ đi đã. Vy cầm bó hoa ra ngoài lồng xe, việc còn lại thì có ba kẻ kia lo rồi. - Aaaaaaaa.Sâu....Vy hét lên. - Không phải tớ. Lần này thì không phải!!! Cả ba chạy ra. - Thì tớ có bảo sâu trên bó hoa đâu, mà là sâu trong lồng xe các cậu kia kìa. Hahaha. - Đứng lại ngay!!!.... - Thôi tớ ra quán kem trước, các cậu ra sau nhá. Hì hì. Nhớ gửi chìa khóa bác bảo vệ nhá. Gió mát, kem ngon, tình bạn đẹp, và cả chút gì hơI khó hiểu nữa, nhưng Vy chẳng quan tâm lắm, vì quan trọng là nó đã có ba người bạn tuyệt vời nhất rồi!















Đăng nhận xét

 
Lên Đầu Trang Copyright © 2013 by Truyện Hay
Lên Trên