Nếu em bé bỏng và yếu mềm đi một chút... | Đọc truyện online-Tổng hợp tất cả truyện online hay 2013

Nếu em bé bỏng và yếu mềm đi một chút...



Ngày nắng nhẹ. Biển chênh chao. Sóng nhẹ nhàng vì vừa ngủ dậy, mơn man tìm dấu chân ai trải dài trên cát. Bình minh vừa lên, ấm áp, nhẹ nhàng và đầy khoan khoái. Mặt trời cao dần sau những dãy núi còn phủ màn sương nhỏ mờ ảo, ánh nắng lấp lánh trên những cánh buồm, tràn lên những con thuyền nhỏ, hòa vào từng làn sóng nhấp nhô… Biển vắng và bình yên đến nhẹ lòng…

Mai đi lang thang một mình trên cát. Cô cúi xuống để đếm từng bước chân nhỏ bé của mình, cô đơn, và cô liêu nữa. Mai chẳng yêu biển, nói đúng ra cô đến với biển như một sự vô thức đơn thuần, khi trái tim đã mệt mỏi và lý trí buông xuôi, biển với Mai chẳng phải là chốn bình yên- hay nơi vỗ về và làm lành lặn mọi vết thương trong lòng cô… Mai đến với biển, để gió và sóng nơi đây thổi bay, đánh bật và cuốn trôi tất cả những bão lòng mà Nguyên mang đến- hay là chính Mai tự tạo ra nó cho chính mình?

Biển lúc này không chỉ có mình Mai. Ở phía trước, cách Mai không xa, là Nguyên và Kha đang nắm tay nhau tận hưởng buổi sáng đầu tiên sau ngày cưới. Những bước chân tròn trịa, nhẹ nhàng, như đong được đủ đầy của hạnh phúc. Dường như tình yêu đang ở quanh họ, khiến sóng tràn vào, gió thoảng qua cũng như là để xuýt xoa chiêm ngưỡng sự ngọt ngào ấy. Bất ngờ, rồi bất giác một nỗi ghen tỵ buốt lên trong lòng Mai, xáo động tất cả, khẽ khàng, cô quay mặt và chực bước. Làn váy mỏng manh quyến luyến trong gió…

- Mai!

Là tiếng Kha gọi Mai ở đằng sau. Mai ngập ngừng rồi ngoảnh lại. Bắt gặp người xưa, Nguyên thoáng chút giật mình, như thể phút chốc anh quên mất dáng hình quen thuộc đó. Kha thì tự nhiên hơn. Phải chăng cô phải cố tỏ ra như thế để giải thoát không khí lắng lại đến nghẹt thở của cả ba người? Kha mỉm cười, hết nhìn Mai rồi quay sang Nguyên trìu mến:

- Thật là trùng hợp, vợ chồng Kha đi hưởng tuần trăng mật lại được gặp Mai ở đây! Mai dạo này ổn chứ!

Vừa nói, Kha vừa nắm lấy cổ tay Mai. Mai biết là Kha không hề có ý đồ gì xáu xa cả, ngược lại là đằng khác. Mai thấy trong Kha một sự thánh thiện và yêu thương trọn vẹn dành cho Nguyên, chấp nhận quá khứ của Nguyên để yêu anh. Mai khẽ nói:

- Cảm ơn Kha! Mai ổn lắm! Chúc mừng vợ chồng Kha và anh Nguyên nữa nhé! Mãi hạnh phúc như bây giờ nhé!

Mai liếc sang Nguyên. Anh vẫn im lặng từ nãy tới giờ. Hai ánh mắt chạm nhau, tưởng như một miền kí ức chảy về làm xuyến xao tất cả… Nhưng không, Nguyên mỉm cười:

- Lâu lắm mới được gặp lại em! Lát nữa đi ăn trưa cùng vợ chồng anh nhé!

- Phải đấy Mai! Rất lâu mới được rảnh rỗi, Mai đi ăn trưa cùng vợ chồng mình nhé!

Mai chẳng nỡ từ chối sự nhiệt tình và tự nhiên của vợ chồng Kha, mặc dù cô đang rất bối rối. “Uhm, cũng được. Mình sẽ qua. Giờ mình muốn đi dạo một mình. Hai người chơi vui vẻ nhé! Tạm biệt, hẹn gặp lại”

Mai vội vã quay đi, như cố tránh một cơn gió thổi lạc hướng. Mai cố cho mình không thở mạnh, cô sợ bị vấp váp khi đang cố đẩy Nguyên và những gì của anh về quá khứ. Mai nghĩ đến Kha, đến nụ cười tươi tắn của cô rồi tự bảo: “Có lẽ Kha đã mang đến cho Nguyên mảnh ghép mà mình không tìm được cho anh ấy. Phải, Kha đã làm được.”

Mai là nhà báo. Còn Nguyên là trưởng phòng kinh doanh của một công ty thời trang lớn. Chẳng ai kém cạnh ai cả. Họ gặp nhau, rồi yêu nhau sau một cuộc họp báo ra mắt sản phẩm mới của công ty Nguyên. Lần đó, Mai để lại trong Nguyên là một nhà báo sắc sảo, tự tin và ánh mắt nhìn anh đầy kiêu hãnh và khiêu khích! Ánh mắt đó, nửa khiến Nguyên thấy sợ, nửa lại cuốn hút Nguyên “nhảy” vào và chiếm lĩnh nó. Nguyên quyết định theo đuổi Mai. Cô nhà báo với niềm kiêu hãnh đã bao lâu nay chưa “đổ” trước bất kỳ chàng trai nào giờ đây “ngả nghiêng” trước vẻ ngoài hào hoa, phong thái tự tin và thành đạt, cùng lối nói chuyện, đón đưa rất “ga- lăng” của Nguyên! Họ trở thành của nhau! Một cặp đôi thật hoàn hảo!

Sự rạn nứt bắt nguồn từ chính cái muốn được “hoàn hảo” trong mắt người yêu của Mai! Chính cô cũng đã cay đắng nhận ra rằng, phải chăng, tình yêu ngày xưa của hai người, thực chất chỉ là một phút hiếm có khi 2 niềm kiêu hãnh bị chùng xuống, yêu nhau và cả hai không hề biết cách nhường nhịn nhau, chỉ biết cố tỏ vẻ làm sao mình giỏi giang không kém gì người yêu. Mọi buổi tiệc, events đi cùng Nguyên, Mai luôn muốn cho mình được nổi bật hơn cả Nguyên. Cô hăng hái trò chuyện, khéo léo khoe tài năng của mình, mà không hề quan tâm là Nguyên đang sóng đôi bên cạnh, cô cần phải nhún nhường một chút để Nguyên được tỏa sáng hơn. Như vậy mới là hòa hợp! Người ngoài nhìn vào, ai cũng xuýt xoa ngưỡng mộ tài năng được tình yêu bồi đắp ngày một thăng tiến của hai người. Nhưng cũng chính vì thế mà tình cảm cả hai dành cho nhau cứ ngày một nhạt nhòa, đi về nơi ngõ cụt. Ngay cả Nguyên cũng đã thẳng thừng: “Em vẫn đẹp và được chú ý ngay cả khi em đứng một mình!” Và lý do họ chia tay là “không thể hiểu nhau” !

Nguyên yêu Mai, và lý do khiến anh phải rời xa cô không phải vì anh lo sợ mình bị “lép vế” khi bên cạnh Mai, mà bởi vì, Mai quá tham vọng mà quên đi những điều giản dị, nhỏ nhoi nhưng rất cần để vun đắp tình yêu 2 người. Có lúc, Nguyên cần lắm một bữa cơm giản dị, trong một căn bếp ấm áp và thơm phức, với dáng Mai cúi người chăm chút cho những món ăn, nhưng khi đó, Mai lại bận. Mai bận đi ăn một vị khách quan trọng, mà như Mai kể với anh, thì ông ta sẽ giúp Mai  thăng tiến nhanh trong tòa soạn. Thậm chí, lúc ở bên nhau, Mai cũng chỉ toàn kể chuyện công việc, cô cố ý khoe cho Nguyên năng lực giỏi giang của mình. Một hai lần đầu, Nguyên còn hào hứng. Nhưng càng ngày, anh càng buồn chán, “hình như đã lâu lắm rồi em chẳng còn nhìn đến tủ quần áo của anh nữa!”

Kha đến với Nguyên không phải là vì cơ hội. Kha và Nguyên là bạn cùng lớp cấp 3. Và Kha thích Nguyên từ ngày ấy. Cô chọn một tình yêu âm thầm dành cho Nguyên bằng cái vỏ ngoài “bạn thân”, lắng nghe tất cả những nỗi lòng của anh mà Mai chưa bao giờ biết, và an ủi chân thành. Nguyên đủ thông minh để nhận ra tình yêu lặng lẽ khiêm nhường ấy của Kha, sau những lời sẻ chia tâm tình, sau những bữa ăn ấm nóng mà lâu rồi anh mới có được, bên Kha. Anh nhận ra, Kha mới là người mà cuộc đời anh đang tìm kiếm, anh chia tay Mai như để giải thoát cho cả hai và tìm đến hạnh phúc mà anh đã vô tình không nhận ra lâu nay.

Mai níu tay Nguyên như thể không tin vào những gì anh vừa nói. Cô thấy hoang mang, cảm xúc lẫn lộn khi bỗng dưng “đang bình thường sao đột nhiên anh lại nói chia tay?” Nguyên im lặng rất lâu, trước khi đứng lên, anh nhìn thẳng vào mắt Mai và nói: “Nếu tiếp tục, thì cả anh và em đều sẽ chẳng mang lại được gì cho nhau cả, chỉ chuốc về rắc rối và khổ đau mà thôi”

Mai bàng hoàng. Nguyên thật kiên quyết, có vẻ như anh đã suy nghĩ về chuyện này rất thấu đáo. Nguyên là người sống nặng về tình cảm, anh thích sẻ chia và được sẻ chia. Mai chỉ làm được cho anh nửa thứ hai. Vì cô vẫn rất mơ hồ về chàng trai vừa đứng dậy ấy. Đằng sau vẻ ngoài thành đạt ấy, anh ấy sống ra sao và nghĩ điều gì? Mai bứt rứt, rồi giận dữ, từng đợt sóng lòng gào thét trong cô: “Tại sao anh buông tay em? Tại sao không cho em một cơ hội, chúng mình đã từng rất hạnh phúc mà? Tại sao, tại sao, em sẽ thay đổi mà…???” Mai chỉ biết hét lên trong không gian nhỏ bé của chính cô, niềm kiêu hãnh đã giữ vẹn nguyên hình ảnh cô với công việc, vẫn là Mai tự tin và đầy năng lượng và sự cầu tiến luôn tràn đầy! Cái tôi của Mai quá lớn, nó vượt xa sự kiểm soát và chở che của Nguyên.

Mai và Kha gặp nhau tại quán café gần công ty Nguyên- một tuần sau lần họ gặp nhau ngoài biển. Một người phụ nữ thành đạt trong sự nghiệp, gọn gàng và sang trọng trong chiếc đầm đỏ gợi cảm và cuốn hút, người còn lại hạnh phúc viên mãn trong tình yêu với nụ cười rạng ngời và chiếc váy màu xanh nhạt, giản dị mà tươi tắn.

Không khó để Mai nhìn thấy sự hạnh phúc vẹn tròn của đôi vợ chồng trẻ Nguyên- Kha, qua ánh mắt, nụ cười, sự thong thả, bình yên và an toàn trong Kha. Mai thầm ghen tỵ với Kha về điều ấy. Chợt, Mai hỏi:

- Làm thế nào để cậu nuôi dưỡng tình yêu với Nguyên thầm lặng vậy?

- Đó là điều duy nhất tớ không thế kiểm soát được chính mình. Tớ yêu Nguyên, và luôn mong anh ấy được hạnh phúc và chở che. Nguyên yếu đuối hơn Mai nghĩ nhiều đấy!

- Có lẽ vậy! Ở bên Kha, Nguyên thật khác! Nhưng Mai vẫn muốn hỏi, tại sao Nguyên lại chọn Kha làm bến đỗ cho mình?

- Là sự hòa hợp, bao dung và hãy biết nhường anh ấy một chút! Không phải khi yêu nhau, mình cố tỏ ra mạnh mẽ và giỏi giang trước người mình yêu thì tình yêu sẽ bền vững lâu dài, mà chìa khóa thật sự lại chính là mỗi người hãy tự nhường người kia một ít, tôn trọng và tiết chế cái tôi của nhau, sẵn sàng sẻ chia và mong muốn được người mình yêu sẻ chia. Nguyên đã từng tâm sự với tớ về Mai, rằng: “Giá như cô ấy bé bỏng và yếu mềm đi một chút, thì chắc cả đời này, anh sẽ mãi mãi chẳng bao giờ xa cô ấy được”.

Mai khóc. Cô đã tìm ra câu trả lời rồi. Là điều mà cô chưa hề có. Là điều mà từ trước tới giờ, Mai chưa từng nghĩ đến, chưa từng trải qua, chưa từng…. lại là điều Nguyên cần ở cô nhất. Mai biết, rằng nếu cố gắng, cô hoàn toàn có thể làm tốt những điều đó cho Nguyên, nhưng đã quá muộn, khi Kha đã thay cô làm cho anh ấy… Sự cô đơn dấy lên trong lòng Mai, thất bại trong tình yêu của một cô gái xưa nay chưa hề biết gục ngã liệu có khiến Mai thay đổi?

Một câu chuyện ngắn khá nhẹ nhàng và không nhiều kịch tính! Những thay đổi trong suy nghĩ, sự lựa chọn người mình yêu, tất cả xoay quanh ba con người với những lối nghĩ và tính cách hoàn toàn khác biệt. Sẽ có một người "ở ngoài", và tôi chỉ muốn nhắn nhủ một điều rằng: Đôi khi, một chút nhường nhịn, chút lặng thầm, chút quan tâm và cõi lòng luôn mở để chia sẻ và được sẻ chia, lại chính là biện pháp tốt nhất, hay nhất, vững bền nhất níu chặt tình yêu của hai con người lại! 



Đăng nhận xét

 
Lên Đầu Trang Copyright © 2013 by Truyện Hay
Lên Trên