Em là cô gái miền biển... | Đọc truyện online-Tổng hợp tất cả truyện online hay 2013

Em là cô gái miền biển...





Em! Cô gái có một tính cách bộp chộp, bóc đồng, hiếu thắng…và có chút gì đó nổi loạn. Người ta sẽ nghĩ rằng màu đỏ là màu yêu thích của em, vì nó tượng trưng cho sức mạnh và quyền lực. Nhưng không…màu xanh- màu của biển mới thực sự là màu em thích. Bởi vì em được sinh ra trên đất biển, sống trên đất biển…Biển là cái nôi giúp em trưởng thành như hôm nay.


Em là cô gái miền biển…
Nói về bên ngoài của em…có chút gì đó có vị mặn của biển, vị thanh tao của gió. Em mang trên mình một làn da ngăm ngăm đen, họ vẫn đồn với nhau “Con gái da nâu, ngắm lâu cũng đẹp”. Nhưng với thời buổi hiện nay thì việc da trắng, chân dài dường như chiếm ưu thế hơn cả, lắm khi em cũng mặc cảm và tự ti lắm chứ!!!
Một đứa con gái ngỗ ngược, xấc xược với một làn da nam tính như thế thì ai mà dám nói em yếu đuối chứ. Ừ thì em mạnh mẽ lắm! Ừ thì em cứng rắn lắm! Nhưng dưới lớp da của em cũng chỉ là máu, trái tim em cũng chỉ có 4 ngăn…Dựa vào đâu mà người ta hất phăng em ra khỏi danh sách cần được chở che chứ. Đôi khi em buồn…cũng muốn khóc chứ! Nhưng lại sợ người ta bảo : “Ô! Thế cũng biết khóc à”. Và rồi em lại cười, cười cho qua chuyện, cười cho người ta nghĩ mình chẳng có chuyện gì…để rồi tối lại em úp mặt vào gối khóc òa.

Em là cô gái miền biển…
Trên một bãi cát vàng trải dài như thế này…Chả biết em nghe từ đâu…họ nói rằng : “nếu là người sống ở vùng biển thì khi đi gót chân sẽ chạm đất trước rồi mới đến mũi chân…”. Em đã thử đi và đúng là như thế thật. Phải chăng vì muốn giữ được thăng bằng khi đi trên cát, nên người ta mới cho gót xuống trước để giữ chặt bàn chân cho mình khỏi ngã…Đôi khi em tự hỏi mà cũng tự trả lời. Và em tự thỏa mãn cho câu trả lời “Vì sao gót chân xuống trước” của mình.

Em là cô gái miền biển…
Nhưng trớ trêu em lại không biết bơi. Cũng nhục nhã lắm khi người ta bảo “ Ở biển mà không biết bơi à?”. Em vẫn ngoan cố trả lời : “ Cứ ở biển là phải biết bơi sao”. Nói thì nói thế nhưng em vẫn đang cố tập bơi đấy. Uống nước thường xuyên nhưng em không thể bơi như người ta được…Cũng uất lắm chứ! Nhưng em thật sự thích cái cảm giác ngụp lặn xuống biển hơn là sải những cánh tay bơi …Nên mỗi lần xuống biển, em chỉ thích ngâm mình trong biển, nhìn người khác vùng vẫy bơi và thản nhiên nhún lên nhún xuống theo từng cơn sóng…

Em là cô gái miền biển…


Nên em biết rõ biển lúc nào là đẹp nhất, nước biển lúc nào là trong xanh nhất. Biển đẹp nhất khi sáng tinh mơ lúc mặt trời chưa ló rạng hẳn. Nước biển trong veo, nhìn thấy cả cát phía dưới…từng gợn từng gợn…Ra biển lúc này, nước chỉ đến mắt cá chân…xa hơn thì đến đầu gối, sóng biển cũng chỉ vỗ nhè nhẹ để cho em thỏa sức nằm, ngồi trên biển nghịch nước mà không lo có con sóng ở đâu ập bất ngờ vào người. Biển buổi sáng là biển của sự tinh khôi…

Biển là con của mẹ thiên nhiên, biển nhiều tính cách, biển nhiều sắc thái. Lúc nhẹ nhàng như một thiếu nữ, lúc mạnh mẽ như một chàng trai đầy sức lực, lúc dữ dằn như một ác thú…biển cũng giống như em cô gái ạ! Đa tính cách, đa cảm xúc, nhưng em cũng chính là em thôi. Rồi cũng có người tìm thấy cái tinh khôi trong con người em. Và rồi cũng có người yêu em thật sự như chính em yêu biển vậy. Chờ và hi vọng như thế nhé!!!


Đăng nhận xét

 
Lên Đầu Trang Copyright © 2013 by Truyện Hay
Lên Trên