Cô giáo tôi | Đọc truyện online-Tổng hợp tất cả truyện online hay 2013

Cô giáo tôi



Trong hai năm đầu cảu cấp 3 , lớp tôi A2 nổi tiếng nhất trường nổi tiếng không phải vì lớp tôi có nhiều hot boy hay hot girl gì cả mà lớp tôi nổi tiếng nhất trường vì sự nghịch ngợm bất hủ mà còn được cho và danh sách các lớp cá biệt của nhà trường vì kết quả học tập và tổng kết tuần nào , tháng nào cũng được nêu tên và đứng đầu trong sổ đen của trường. Vì vậy nên lớp tôi là một sự đau đầu không hề nhẹ chút nào của ban giám hiệu nhà trường và có một sự thay đổi giáo viên đột ngột được thầy hiệu trưởng đưa ra đối với lớp tôi với lí do là cô giáo chủ nhiệm hiện tại của chúng tôi có một dự định khác vào năm sau nên không thể chủ nhiệm chúng tôi đến năm cuối cùng được nữa , nhưng mà thực ra lớp tôi cũng tự hiểu ra một điều rằng cô không thể chủ nhiệm lớp tôi vì cô quá hiền mà lớp tôi thì quá là ranh ma đến mức nhiều lúc cô cũng chẳng buồn nói nữa và những hình phạt của cô cũng chỉ nói mà cũng chưa bao giờ làm kệ chúng tôi muốn làm gì thì làm. Vậy thế nên lớp tôi có thể nói là đã được nuông chiều từ lâu như ‘ một người mẹ chẳng bao giờ phạt các con của mình dù biết chúng có pham lỗi như thế nào’ thế nên một sự lố nhố đã được hình thành , mãi cho đến khi chúng tôi bước vào học kì đầu tiên của năm học cuối cấp. Như những gì đã được biết trong năm học này chúng tôi sẽ được nhận giáo viên chủ nhiệm mới, một giáo viên có thể quản lí lớp tôi đi vào nề nếp và quy củ không lố nhố như những năm học trước. Tuần đầu tiên sau kì nghỉ hè chúng tôi đến trường gặp lại bạn bè chúng tôi nói chuyên với nhau rôm rả và chẳng để ý đến ai đang đi vào lớp tôi , là cô giáo chủ nhiệm mới mà theo sự phân công của nhà trường mà chúng tôi đã được biết trước từ đó cô bước vào lớp tôi với một nụ cười tươi và chào cả lớp và không quên kèm theo lời giới thiệu về mình:

-          Xin giới thiệu với cả lớp cô tên là Thụy và tên đầy đủ của cô là Đoàn Thị Bích Thụy 

Nhưng dường như cả lớp tôi chẳng nghe cái gì cả mà vẫn chỉ mặc sức cười nói hả hê thỏa thích cho đến khi lớp trưởng phải gào hét lên thì lớp tôi mới im chút đi . Một cái lắc đầu và quay lưng đi lên trên bàn từ phía cô , một số bạn lớp tôi xì xào to nhỏ bên dưới “ định trị lớp em à quên đi cô ơi “ , còn một số đứa khác thì ‘ biết cô có trị được mình không hay bọn mình trị lại cô thì buồn cười nhỉ “ thế là cả lớp lại cười phá lên như trong lớp không có người quản lí. Một lần nữa lớp trưởng lại phải gào lên thì mới lấy được sự im lặng của lớp một chút để nghe cô giáo nói . Cô nhìn xung quanh lớp để như muốn nhìn rõ từng khuôn mặt học sinh của lớp mà mình sẽ chủ nhiệm trong năm học này , và cô nói :

-          Ai là những thành viên trong ban cán sự lớp thì đứng lên cô xem – lời nói của cô nhẹ nhàng nhưng cũng đầy sự nghiêm nghị trong đó. Ban cán sự lớp của chúng tôi đứng lên lần lượt từng người và cô nói tiếp.

-          Lớp có ngần này người và ban cán sự lớp cũng không phải là ít mà các em xem các em để bàn giáo viên như thế này à. Các không cảm thấy gì hay sao khi cô đứng phải hét lên mà các em vẫn chưa nghe các em thấy như thế có được không – trong lúc các bạn trong ban cán sự lớp chưa nói gì thì cả lớp đã đồng thanh lên tiếng nói nhỏ

-          Bình thường – và nhưng giọng cười nhăn nhở khiến cô khó chịu

      -     Rồi thôi chúng ta đi vào công việc chính và cô cũng có vài điều muốn nói với các em nữa – cô nói tiếp dù trên gương mặt cô không còn tươi tỉnh như lúc đầu mới vào lớp được nữa vì sự khó chịu đối với lớp tôi quá lố và hư

Thời gian trôi qua thấm thoát chẳng mấy mà đã một tháng học đã trôi qua , và có sự quarnl lí của cô chủ nhiệm mới thì lớp chúng tôi vẫn chưa có sự khởi sắc gì lượt đi học muộn, nghỉ học không phép, trốn học vẫn luôn dẫn đầu trong sổ đen của trường. Cuối tháng lớp chúng tôi họp lớp để tổng kết có một sự không vui hiện trên khuôn mặt của cô vì lóp tôi sau một tháng cô chủ nhiệm vẫn không có gì thay đổi và hôm nay họp lớp cô đã đưa ra một quyết định mới cho lớp nữa và không nương tay những thành phần cá biệt nữa mà chuyển sang thẳng tay , cứ vi phạm một lỗi dù là lỗi như thế nào thì chúng tôi cũng bị xuống hai bậc hạnh kiểm và hạ cho đến khi nào không còn mức nào nữa thì thôi. Luật mới của cô được áp dụng vào lớp tôi như một bản án rất nặng dành cho những thành phần cá biệt trong lớp , nhưng mà nói như vậy thôi cô rất thương chúng tôi và xin cho những bạn nghịch vi phạm lỗi xuống những hình phạt nhẹ nhất , nhưng cái bản án của cô vẫn chưa hết ngỡ ngàng với chúng tôi vì sang tháng tiếp theo những hạnh kiểm khá tốt lớp tôi dường như chỉ còn đếm trên đầu ngón tay mà thôi có một cái gì đó khó chịu trong lớp vì cái hình phạt nặng nề đó , nhưng nó cũng thành quen với chúng tôi mà lại chính nhờ nó mà chúng lớp chúng tôi dường như đã ngoan hơn và trở nên nề nếp quy củ hơn rất nhiều . Nhờ có cô và sự an cần của cô tâm sự của cô đã giúp rất nhiều bạn trong lớp có sức học kém hay không hòa đồng với các thành viên trong lớp đã mạnh dạn và học tốt lên rất nhiều cô động viên tất cả lớp cô không bao giờ ngăn cấm lớp hay bất kì một bạn nào đó tham gia một cái gì cả mà cô chỉ cho những lời khuyên bổ ích nhất có giá trị sống nhất cho chúng tôi mà thôi. Năm nay là năm cuối cùng chúng tôi được ngồi với nhau trong lớp học thân yêu này lớp học có bao nhiêu kỉ niệm thân thương của tuổi học trò mà chúng tôi đã vun đắp cho nó ba năm trời , nhưng hình như lớp tôi vẫn còn có nhiều khoảng cách với nhau ở những hoạt động tập thể ở trường và lớp không có một nhiệt tình nào mà lớp tôi dành cho nó cả , nhưng mà nhờ cô tất cả cô đã đưa chúng tôi đến gần nhau hơn ở những hoạt động tập thể mà ngoài ra  lớp tôi còn thân thiết hơn với nhau rất nhiều trong lớp bây giờ ai cũng là bạn thân của nhau đến lớp ai cũng có thể nói chuyện và cười nói với nhau thoải mái mà hai năm học trước chúng tôi vẫn còn thấy có một sự phân biệt nào đó trong lớp. Đến hết học kì một năm lớp 12 lớp tôi được rất nhiều lời khen ngợi của các thầy cô trong ban giám hiệu và các thầy cô bộ môn vì sự cố gắng trong học tập và nề nếp rất nhiều và một điểu đặc biệt là danh sách trong sổ đen bây giờ không có lớp  tôi nữa , mọi thứ đều thay đổi rất bất ngờ trong cái nhìn của những thầy cô và các bạn lớp khác vì một sự thay đổi đi lên đến chóng mặt của lớp tôi rất nhiều. Có nhiều người nói rằng : ‘ chắc là năm nay là năm cuối cấp nên lớp tôi mới có sự thay đổi đến nhu vậy chăm học hơn để không ai trượt tốt nghiệp hết chứ giáo viên chủ nhiệm mới cũng chẳng làm gì được vì lớp tôi bất trị nổi tiếng trường rồi ‘ .

Nhưng cả lớp tôi không nghĩ như vậy và điều đó cũng chỉ là một phần là sự cố gắng của chúng tôi mà thôi , nhưng nếu không nhờ có cô đưa lớp trở về quy củ thì lớp tôi cũng chẳng được như thế có lẽ lớp tôi biết ơn cô rất nhiều và cô xứng đáng với câu mà mọi người hay nói “ cô là người mẹ thứ hai của chúng tôi và là người chèo đò mà chúng tôi tin tưởng và yên tâm nhất “

Sang kì học thứ hai của năm cuối cấp dường như mọi thứ trôi qua rất vội vàng cũng giống như chúng tôi vậy rất vội vàng cho những dự định tương lai cho mình sắp tới sẽ thi vào đâu trường nào để thực hiện những ước mơ hoài bão của tuổi trẻ và chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp sắp tới nữa , nên mọi thứ trôi qua một cách xối xả không ngừng nghỉ . Nhưng chúng tôi mãi không bao giờ quên lời khuyên của cô những bài học quý giá nhất mà chắc chúng tôi không bao giờ quên được trong cuộc đời này , có một câu nói mà cô luôn nói đi nói lại một điều rằng : ‘ chúng ta sống trong cuộc đời này không ai đoán được bất kì điều gì được và cũng không nhận định được tương lai sau này được mà còn dựa vào sự cố gắng của chúng ta , có những người học rất giỏi thi vào đỗ vào một trường đại học rất danh giá sau này ra ngoài có khi cũng không bằng một người chỉ học cao đẳng hay trung cấp nào đó và có khi có người không học gì cả họ học trường đời nhưng có khi cuộc sống của họ vẫn hơn nhiều người học cao khác “.

Chính những lời nói đó của cô là động lực cho chúng tôi rất nhiều để cố gắng hơn trong học tập và điều quan trọng hơn đó là nhân cách làm người , cô đã dạy chúng tôi rằng”  đừng bỏ qua những điều trước mắt mình mà hãy cố gắng giữ lấy nó và phát triển nó lên và nếu thất bại thì cũng đừng nản lòng mà coi như nó là bài học trong cuộc sống của chính mình vậy “ . Rồi cái ngày ấy đã đến chúng tôi phải xa cô một người mẹ luôn mong muốn một điều gì đó tốt đẹp nhất cho con mình mà không phải là sự nuông chiều mà là một sự nghiêm khác nề nếp nhưng luôn chan chứa tình thương và là một người chèo đò tỉ mỉ trên từng tay chèo của mình để không cho nhưng dòng nước đánh xô con đò nhỏ để cho những đứa con của mình bị ướt và đi lạc giữa dòng nước của cuộc đời. Xa dời vòng tay cô xa dời mái trường thân thương, chúng tôi bước vào một cuộc đời mới mà mỗi người đã tự chọn lựa cho mình tuy vậy chúng tôi mãi không bao giờ quên cô một hình ảnh người chèo đò , người mẹ thân yêu nhất trong lòng chúng tôi , chúng tôi yêu cô quý cô không chỉ vì những bài giảng hay trên lớp mà còn yêu cô ở những lời nói những lời khuyên thân thương chân thành bổ ích nhất dành cho chúng tôi. Dù xa đã một thời gian tuy nhiên không chỉ riêng tôi mà tập thể 12A2 luôn mãi nhớ cô thương cô và mong cô luôn khỏe mạnh và tiếp tục chèo lái con thuyền tri thức tới bến bờ của tương lai.


Đăng nhận xét

 
Lên Đầu Trang Copyright © 2013 by Truyện Hay
Lên Trên