Nỗi Đau Xót Xa !!~ | Đọc truyện online-Tổng hợp tất cả truyện online hay 2013

Nỗi Đau Xót Xa !!~



~Zeremi~




Chia tay T,mỗi tình đầu của tôi, tôi như gục ngã trước nỗi đau lòng ấy. Người ta thường nói rằng “Mỗi tình đầu là mỗi tình đẹp nhất và mỗi tình cuối là mỗi tình ngọt ngào nhất”  có lẽ vậy. Có lẽ do tôi quá yêu T nên tôi mới khó quên như vậy.

Một năm trôi qua … kể từ khi tôi và T chia tay, tôi có cảm giác khá xa lạ với con gái, tôi hoàn toàn mất niềm tin vào tình yêu. Vết thương lòng tôi quá lớn chăng ? Hay do” tôi quá yêu em”? Tôi vẫn thường tự hỏi mình những câu ngớ ngẩn như vậy… Đôi lúc tôi tự thấy mình như một thằng điên vậy. !!~

Chúng tôi yêu nhau hơn 1 năm , vào một hôm trời mưa tôi nhận được sms từ em :

-          Chia tay đi.

-          Tại sao? Anh làm sai gì à?

-          Không . Em hết yêu anh rồi. Yêu lâu như vậy anh không thấy chán à?

-          Em làm sao thế? Anh không hiểu em đang nói gì nữa?Em không cầm máy đúng không ?Nếu là em em sẽ không bao giờ nói với anh những điều này.

-          Thì giờ em nói này. Mình chia tay đi. Em mệt mỏi lắm rồi.

-          Anh làm em mệt mỏi sao?Anh luôn làm mọi thứ để em được vui. Lẽ nào … Với em bấy nhiêu đó chưa đủ sao

-          Em thấy mình không còn yêu anh nữa. Chia tay nhé.

-          Lý do đó à? Anh không chấp nhận đâu. Hmmm

Tôi tức giận reply cho em, tôi cố gọi cho em nhưng… Em không bắt máy.Hôm đó tôi buồn nhiều lắm.

-          Tùy anh.Nhưng em không yêu anh nữa.

“Tùy” ý em là sao ? Tôi lặng đi, tôi không còn bấm nổi bàn phím nữa. Tay tôi run run, tôi như muốn ngất đi. Ôi … Cảm giác ấy,trái tim tôi như tan nát. Chưa bao giờ tôi yêu một người con gái nhiều như thế … Chưa bao giờ tôi lại khóc vì một đứa con gái. Hồi bé Mẹ nói tôi lỳ lắm, Mẹ đánh đòn đau đến mấy cũng không hề rơi một giọt nước mắt, vậy mà tôi đã khóc vì em, thậm chí em không hề đánh tôi lấy một cái vậy mà sao tôi thấy nhói đau quá.

Tôi cứ ngỡ rằng chúng tôi sẽ không bao giờ xa nhau. Tôi cứ ngỡ … Mỗi tình đầu và cũng là mỗi tình cuối của tôi. Nhưng chỉ cái suy nghĩ trong mơ của tôi thôi. Tôi đã lầm … Sự thật lại không như những gì tôi mong muốn. Mỗi tình đầu… Nó làm tan nát trái tim tôi.      

----

Hai ngày trôi qua, tôi không chịu được nữa, tôi không thể chấp nhận cái lý do đó,cái lý do mà em đưa ra, em nói rằng em hết yêu tôi, nhưng còn tôi, em không hề nghĩ đến cảm nhận của tôi, em không hề nghĩ đến cảm giác của người ở lại, lúc này tôi ức lắm, tôi tức ,giận em lắm … Tôi gọi em … Nhưng cô ấy không bắt máy.Không còn cách nào khác, tôi sms :

-          Mình gặp nhau đi, chia tay như thế anh không đành.

-          Em không còn gì để nói cả.

-          Sẽ không lâu đâu. Chỉ 20’ thôi. Xin em …  

-          Xin lỗi em bận rồi.

-          Vậy khi nào em rảnh ? Không thể bớt chút thời gian cho anh sao ?

-          

Cả ngày hôm đó tôi đã đợi nhưng em không gọi cũng không sms cho tôi. Thất vọng… Tôi thầm nghĩ cuộc tình hơn 1 năm qua chỉ vậy thôi sao? Vụt bay theo sóng điện thoại chỉ với vài lời qua sms thôi sao. Thậm chí em còn không cho tôi cơ hội được nghe giọng nói của em nữa. Tệ thật… Tôi tiếc cho tôi, tiếc cho cuộc tình hơn một năm qua của tôi. …

Thật ra… cô gái này đang làm gì với cuộc đời tôi vậy.?Cô ấy đang làm gì trong trái tim tan nát của tôi vậy? Nói là chia tay rồi … Vậy tại sao cô ấy còn lì lợm quanh quẩn trong trái tim tôi? Tại sao em còn xuất hiện trong những giấc mơ của tôi. Tôi thật không hiểu cô ấy đang làm gì nữa. Tôi buồn nhiều lắm em có biết không?

Từ đó tôi trở nên sống khép mình lại. tôi không còn chơi game nữa, cũng không lê la hàng trà đá nữa. Tôi đang cố gồng mình lên để vượt qua nỗi đau ấy. Là một thằng con trai nhưng cũng không tránh được những giây phút yếu đuối như thế này.

Một tuần sau … tôi lại sms cho em :

-          Em rảnh không ? Anh muốn nói chuyện với em. Tối 7h anh đợi em chỗ cũ nhé. ^^

-          Có chuyện gì anh nói qua điện thoại luôn đi, em rất bận.

-          Không thể bớt chút time cho anh sao ? tình yêu của anh bấy lâu nay không còn gì trong em sao ? Em đang nghĩ gì vậy T ?

-          Em đã nói mình chia tay rồi còn gì? Em không muốn nhìn thấy anh nữa?

-          Anh tệ đến thế sao ? đến nỗi em không còn muốn nhìn mặt anh nữa sao T? Em nghĩ gì vậy ?Là lý do gì khiến em đánh đổi bằng cả tình yêu hơn 1 năm nay của em vậy ?


Những câu hỏi của tôi vẫn chưa được giải đáp. Là cái gì vậy?… cái gì đang diễn ra vậy ? Chuyện gì xảy ra với tôi vậy? Ôi sớm biết tình yêu là cái thứ đau đớn như thế thì tôi đã không yêu,tôi đã không dám động đến nó rồi,để giờ đây tôi như một thằng điên giữa dòng đời trái ngang này…

 Lần này cũng vậy, em lại im lặng , em lại không reply sms cho tôi. Em lại để tôi chờ … chờ mãi, nhưng rồi lại hụt hẫng. Tự hỏi “Em coi tôi là cái gì vậy ?”.

Không đợi được nữa, tôi phóng xe đến trước cổng nhà T, Mẹ em ra mở cửa.

-          Cháu chào Cô ạ. T có nhà không cô ?

-          D đấy à cháu. T không có nhà.

-          T đi đâu ạ ?

-          T và Huy đi Nha Trang cùng công ty Huy rồi, cháu không đi cùng với T à?

-          Lâu chưa ạ ?

-          Hơn 1 tuần rồi cháu.  - Nói rồi cô cười mỉm.

-          Cháu không hề biết.  ~ Thôi cháu xin phép ạ.

-          Ừ chào cháu. Lái xe cẩn thận nhé.

-          Vâng ạ.

Là như vậy ... Là em bận đi chơi ư? Là em đã có người khác ư ?  Nhanh vậy sao em?Mình yêu nhau một năm cơ mà. Chẳng lẽ tình yêu đó trong em chưa đủ lớn như trong tôi hay sao?

Là ai chứ? Là ai đã khiến trái tim em thay đổi ? Là ai đã khiến em quên mất tình yêu của tôi hơn một năm qua? Tối muốn biết rằng người ấy hơn tôi ở điểm nào mà em lại đối xử với tôi như thế? Tôi vừa buồn vừa thất vọng về T..

Tôi cố gắng gọi cho T nhưng em không bắt máy. Tôi giận lắm:

-           Em được lắm.Đi Nha Trang không hề nói với anh ?Anh là gì với em vậy T ? Đã bao giờ anh cấm em không được thế này thế kia chưa? Vậy tại sao lừa dối anh ? anh không ích kỷ đến thế chứ?

-          Anh biết rồi à? Tốt thôi…Vậy đã đủ để anh chấp nhận chia tay chưa? Lý do đó đủ rồi chứ?

Em reply cho tôi dòng sms ấy. Em đã thay đổi thật rồi. Trước giờ em chưa bao giờ khiến tôi phải thất vọng hay khiến tôi phải buồn nhiều như thế này. Em thật sự đã thay đổi rồi sao ? Em của ngày xưa mà tôi quen không còn là em nữa rồi. Em giờ đây khác xưa nhiều lắm. Không còn là cô gái ngoan hiền mà tôi yêu nữa.

-          Quá thất vọng về em. ừ thì chia tay. Đừng gặp lại nhau nữa nhé.

-          Ok ! Anh sống tốt nhé.

Sống tốt ư ? Làm sao tôi có thể sống tót được khi em như thế? Đùng một cái em thay đổi một cách đáng sợ. Tôi sợ, tôi sợ tình yêu? Tôi sợ những cô gái … Tôi không còn tin ở họ nữa.

Từ hôm đó … Tôi không sms , không gọi cho em nữa,mặc dù đôi lúc tối nhớ em đến phát cuồng lên. Nhưng … Tôi quyết định quên em. Tôi đấu tranh với lòng mình, tôi phải buộc lòng mình lại, không cho phép mình nhớ em nữa. Vậy là chúng tôi chia tay nhau,nhanh thật mới đó mà đã hai tháng trời rồi. Tôi không gặp em cũng khá lâu rồi. Tôi cứ ngồi rồi tưởng tượng ra hình anh ngày xưa đó của em. Tôi nhớ em nhiều lắm .

Tôi vẫn hi vọng một ngày nào đó tính cờ tôi sẽ nhìn thấy em giữa dòng người tấp nập. Tôi vẫng mong được nhìn em cười. tôi nhớ ánh mắt đó của em.

Hôm đó trời mưa … là T , em gọi cho tôi, vì lúc này tôi đang cố gồng mình lên để quên em đi, tôi ghét em,tôi hận em mặc dù tôi rất muốn được nghe giọng nói của em dù chỉ một lần.Nhưng rồi lòng kiêu hãnh không cho phép tôi bấm nút nghe máy…  Cuộc gọi thứ 2, thứ 3 tôi vẫn không bắt máy.. … Tít… tít… tít … chuông sms reo “D à. T mất rồi em đến nhà đi – Anh Huy” …

Trời ơi!! Là cái gì vậy? Tôi không hề biết gì. Tôi lúc này đây như muốn ngã khụy xuống sàn. Tôi không còn nhìn thấy gì nữa, mắt cay cay, tôi lao thẳng đến nhà T .Là thật ư ? cô ấy đã mất thật ư? Tôi không muốn tin. Tại sao vậy ? Không ai nói gì cho tôi hết.Đến nơi tôi ngã khụy xuống trước tang lễ của em. Không thể, tôi không thể đứng lên, tay chân tôi run run, người lả đi, tôi như muốn xỉu đi. Sự thật ư?Em đã mất thật rồi ư? Mẹ T chạy đến ôm chầm lấy tôi, giọng run run cất lên :

-          Cô xin lỗi D à. Xin lỗi vì đã nói dối cháu. Cháu đã rất buồn phải không? Tha thứ cho cô.

Cô ấy vừa nói vừa khóc gào lên. Cô ôm chặt lấy tôi. Đôi tay cô tái đi. Tôi không biết phải làm sao nữa? Là em không đi Nha Trang , tất cả chỉ là một màn diễn.

-          Tại sao ? Tại sao không ai nói gì với cháu.

Tôi gào lên. Nước mắt không ngừng chảy hai bên má tôi. Thật đau đớn. Tôi ngã gục xuống sàn, đôi chân tôi không còn đủ vững để đứng dậy nữa. Anh Huy đỡ tôi dậy :

-          Xin lỗi là vì T muốn vậy.

-          Là thật hả anh? T mất thật hả anh ?

 Tôi vẫn không tin, cứ như một giấc mơ vậy, tôi cầm tay anh Huy và gào lên.

-          Anh xin lỗi … Mạnh mẽ lên nào,anh cũng rất buồn.

-          Là chuyện gì vậy ? Em không hề biết chuyện gì xảy ra với T hết, cô ấy không hề nói gì với em.

-          T bị thận,khi phát hiện bệnh thì không còn thời gian cứu chữa nữa rồi.Hai tháng trước T nói chia tay với em là khi cô ấy và gia đình anh nhận được tin T đang trong giai đoạn cuối,cơ hội sống là rất mong manh. Và chỉ còn hai tháng nên … T quyết định chia tay với em. T đã rất buồn, cô ấy đã khóc rất nhiều,đôi lúc cô ấy xỉu đi. Những giây phút cuối cùng cô ấy vẫn gọi tên em. Cô ấy vẫn yêu em rất nhiều D à.

-          Tại sao vậy ? Tại sao lại đối xử với em như vậy ?Em không hề biết gì? Ôi em phải làm sao??

Đây là những giây phút tôi yếu đuối nhất từ trước đến giờ, cảm giác mất đi người mình yêu thương có mấy ai thấu hiểu cho tôi, tôi luôn hy vọng  rằng cô ấy sẽ mãi ở bên tôi. Niềm hy vọng của tôi bấy lâu nay mất rồi, tan biến thật rồi, giờ chỉ còn là kỷ niệm. Một kỷ niệm buồn, một quá khứ đau đớn.

-          Được rồi vào trong thắp nén nhang cho T đi, không cô ấy lại trách bây giờ - Anh huy nói.

Anh Huy dắt tôi vào trong. Tôi thật sự không muốn… Tôi không muốn những nén nhanh đó bị cháy, tôi ghét nó, tôi không muốn…  Tôi không muốn phụ nhận rằng T đã rời xa tôi, rời xa gia đình bạn bè và ngời thân. Thật khó tin, tại sao chuyện đó lại xảy ra với cô ấy chứ?  

Chỉ cần nghĩ đến chuyện không bao giờ được gặp em nữa. không bao giờ được nhìn em cười nữ lòng tôi lại đau như bị bóp nghẹt. Trái tim tôi như muốn nổ tung ra. Vậy là tôi mất em thật rồi, hai tháng qua tôi như một kẻ ngốc cứ trách móc em, cứ hận em … tôi không hề biết rằng em còn đau đớn hơn tôi biết bao. Còn tôi, chỉ biết trách móc rồi căm hận em. Em đã buồn rất nhiều. Tôi thật ngốc …

Vậy là một năm trôi qua … Một năm tôi không có em bên cạnh tôi vẫn sống tốt đấy thôi nhưng chỉ là mọi thứ với tôi không còn ý nghĩa nữa rồi. Tôi không còn yêu được ai nữa, vết thương ấy, nỗi đau ấy quá lớn đối với tôi. Em cứ lì lợm mãi trong tim tôi. Hình bóng ấy, nụ cười ấy vẫn quanh đây. Tôi vẫn còn yêu em  nhiều lắm, em cũng vậy đúng không ?

“Em àh!~ Anh sẽ chỉ yêu mình em thôi, em cũng vậy nhé! Mình đã hãy là mỗi tình đầu của nhau và cũng là mỗi tình cuối của nhau nhé, anh sẽ là chàng trai chung thủy nhất trên thế giới này, nhất em đấy nhé !!~ Anh yêu em nhiều lắm T à” …


Đăng nhận xét

 
Lên Đầu Trang Copyright © 2013 by Truyện Hay
Lên Trên